Ở Đông Á năm đó, Azzurri của Giovanni Trapattoni đã bị chủ nhà Hàn Quốc loại một cách đau đớn sau khi bị tra tấn về thể lực, Ahn Jung-hwan đã ghi bàn ở phút 117 và chiếc thẻ đỏ của Francesco Totti và quyết định từ trọng tài người Ecuador Byron Moreno. Tám năm sau thảm họa Daejeon, và bốn năm sau Thiên đường Berlin, người Ý lại được sống trong cảm xúc sâu sắc lần nữa, lần này là vết thương lòng và đau đớn hơn ở Hàn Quốc vào ngày 18 tháng 6 năm 2002.
Mục lục
Lý do khiến Lippi giết chết ” Italia”
Vậy đâu là lý do dẫn đến thất bại bẽ bàng của Italia? Ngoài những lý do liên quan đến Lippi, còn có những lý giải nào khác? Có quá nhiều lý giải cho vấn đề này, để rồi đối với những ai yêu thích đội bóng áo thanh niên thì những lý do sau đây chắc chắn là chưa đủ và chưa thỏa đáng.
Niềm tin mù quáng
Giống như Liên đoàn bóng đá Pháp (FFF), Liên đoàn bóng đá Ý (FIGC) đã mắc sai lầm khi tin tưởng quá nhiều vào vị công thần đã dẫn dắt đội tuyển quốc gia vào chung kết Berlin cách đây 4 năm. Hai năm sau khi giải vô địch thế giới, Ý đã chơi cực tệ ở EURO năm 2008, chẳng kém gì Pháp, nhưng Domenech và Lippi vẫn yên vị. Đây là lý do tại sao Azzurri phải trả giá tương tự như Les Bleus.
Sự kiêu ngạo của “gã đầu bạc”
Sau khi giành chức vô địch thế giới ở Đức, những quyết định và lời nói của Lippi trở nên ngạo mạn hơn. Khi nhà cầm quân 62 tuổi yêu cầu các phóng viên đặt câu hỏi về một quyết định, ông nói: “Tôi không có gì phải giải thích”.
Bất chấp những lời kêu gọi từ khắp nước Ý, Lippi đã sa thải cầu thủ đang có phong độ tốt nhất của mình là Antonio Cassano với lòng căm thù cá nhân. Lippi phớt lờ Francesco Totti, Alessandro Nesta, dù họ ở dạng nào. Lippi quá thành kiến với các thành viên Juventus, và câu lạc bộ này đã tụt dốc thảm hại ở Serie A. Kết quả là Azuri phải gánh chịu.
Quá phụ thuộc vào Juve
Marcello Lippi đã cho thấy sự bất cập từ ngay khi công bố danh sách sơ bộ của Italia, khi ông xây dựng Azzurri dựa vào nền tảng của một đội bóng duy nhất, Juventus.
Cái đội Juve ấy vừa trải qua một mùa giải tồi tệ, thi đấu bạc nhược và chỉ xếp thứ 7 ở Serie A. Không bao giờ một đội bóng thành công, nhất là đội đang giữ chức VĐTG, có thể thành công với những con người xoàng xĩnh và thiếu ổn định ấy.
Trong khi đó, Lippi quá bảo thủ và không trao cơ hội cho những người trẻ, có khát vọng hơn, được khoác áo Thiên thanh. Ví dụ như Cassano và Balotelli.
Ông ta cũng từ bỏ việc thuyết phục Totti trở lại. Đây là mẫu cầu thủ tổ chức và có thể thích nghi với nhiều thay đổi về chiến thuật.
>> Cập nhật các tin tức về bóng đá ý tại đây.
Loay hoay giữa các chiến thuật
Italia đến Nam Phi là một đội bóng không có sự đồng nhất. Lippi đã loay hoay và biến Italia thành một mớ hổ lốn không hơn không kém.
Khi mới tập trung, Lippi xây dựng Italia dựa trên sơ đồ 4-2-3-1; với mũi nhọn là Borriello. Sau đó; ông ta loại Borriello và bắt đầu thử nghiệm các sơ đồ khác, khi World Cup đã cận kề.
Trong 3 trận vòng bảng; Lippi sử dụng 3 chiến thuật khác nhau; từ 4-2-3-1 đến 4-4-2 và 4-3-3; điều đó tất yếu dẫn đến sự mất cân bằng.
Đồng thời; Lippi quá bảo thủ và xây dựng lối chơi quanh những con người không thích hợp. Marchisio là trường hợp điển hình. Ông ta biến một tiền vệ thiên về đánh chặn thành một người tổ chức lối chơi; và đã phải nhận thất bại.
Đội bóng không cá tính
Trong trận giao hữu với Mexico trước thềm World Cup, Italia thể hiện một phong độ tồi, mà ta gọi là thuộc “level thấp”, không thể hiện được một đội bóng có cá tính.
Chúng ta đều thấy rõ; đội hình mà Lippi sử dụng ở trận thua Mexico chỉ đáng là Italia hạng 2. Những cái tên như Criscito; Pepe; Di Natale; Maggio; Bocchetti; Palombo; Bonucci dù có tài nhưng chưa thể hiện được đẳng cấp để chịu sức ép của nhà ĐKVĐ thế giới.
Trong khi đó; những người có kinh nghiệm thì đã qua thời kỳ đỉnh cao. Ví dụ như Camoranesi; một người được Lippi kỳ vọng như cả mùa giải trước anh ta chỉ dành thời gian đi viện.
Thiếu sức mạnh chiến đấu
Đội hình của Lippi không hề thể hiện được tính chiến đấu ở giữa sân; thứ vũ khí quan trọng từng mang về chiến thắng tại Đức.
Thiếu cá tính và thiếu tính chiến đấu thì không thể tạo nên một đội bóng, Lippi đã biết quá rõ điều này. Vậy mà ông vẫn mắc phải sai lầm.
Trong trận đấu với Slovakia, hàng tiền vệ Italia không thể cầm bóng; chúng ta thi đấu với những đôi chân rệu rã và những trái tim sợ hãi. Tất cả đều sợ hãi thất bại; và không thể làm chủ mình.
Đó không phải bộ mặt và tinh thần của người Italia; chúng ta không thể hiện được mình là những chiến binh giàu sức mạnh và khát vọng.
Thiếu niềm tin vào cầu thủ
Nguyên nhân cuối cùng nhưng rất quan trọng là Lippi không có niềm tin vào một số người ông mang đến Nam Phi. Danh sách là 23 cầu thủ; nhưng chỉ vài người Lippi coi trọng; còn lại dường như chỉ mang theo cho đủ người.
Một đội bóng không thể thành công; khi “cấp trên” không có niềm tin vào “cấp dưới”. Điều đó dẫn đến một tấm lý kém khi ra sân.
Chỉ đến khi không còn gì để mất; Lippi mới nhìn đến ghế dự bị. Quagliarella được vào sân chứng minh Lippi đã sai trong 2 trận đấu trước đó khi đày anh trên ghế dự bị; trong hoàn cảnh các tiền đạo Italia mất hút.
Quagliarella và những người khác đã chơi tốt trong các buổi tập ở trung tâm thể thao trường ĐH Southdown; nhưng vì sao họ không được quan tâm. Tất cả đến từ một nguyên nhân chính; là tổng hợp của các lý do trên: sự bảo thủ của Lippi. Tìm hiểu thêm một số tin tức mới nhất tại wedsite tdj.vn nhé!
Nguồn: hanoimoi.com.vn